Cổng vừa xịch mở, Văn Tử Lăng vụt ngang nhiên hiện ra giữa cửa.
Do sự tình cờ, chàng gõ cửa cổng chùa, thật ra chàng chưa được thông báo về ám hiệu của nhánh tùng. Gặp hai vị Chưởng Môn, chàng rất đỗi hân hoan, vội vã cung tay vái chào:
- Hân hạnh gặp lại hai vị đã an toàn thoát hiểm, còn những vị kia đâu?
Phổ Vân Thiền Sư đem tự sự khái lược thuật lại cho Tử Lăng và thăm hỏi cảnh thoát nạn của chàng ...
Tử Lăng cũng đem cuộc tao ngộ thuật sơ qua, tự nhiên chàng không đề cập đến việc bỏ đi của Tâm Mỹ và Thu Lăng cho đến việc bị rơi vào tay của Nam Bắc Nhị Quái và bọn thuộc hạ của Hoa Trung Tú.
Có tiếng chân người đi đến, ba người giật mình quay lại. Một lão già ốm, cao cùng một vị hòa thượng lùn béo châm hẩm bước vào.
Phổ Vân Thiền Sư mừng rỡ cất tiếng vái chào:
- A di đà phật! Kính chào lưỡng vị đã bình yên thoát hiểm!
Hai vị vừa đến không xa lạ mấy đối với Tử Lăng.
Lão gầy là Hoa Sơn Chưởng Môn Nam Vô Úy, và hòa thượng béo là Nga Mi Chưởng Môn Thiên Ly Thiền Sư. Một điều làm cho chàng kinh dị không ít, là thần sắc của hai vị ấy có vẻ khác thường, mặt của họ trầm ngâm, lạnh lùng như hai pho tượng đá.
Chợt nom thấy Tử Lăng, hai người bất giác giật mình biến sắc, nhưng chỉ thoáng qua thôi, họ lại tu chỉnh ngay sắc diện.
Mấy tháng trước đây, cuộc thám hiểm đầu tiên vào mộ phần Túy Tâm Tiên Tử, cảnh tượng của năm vị Chưởng Môn bị sa vào cơ quan của U Minh Giáo Chủ còn ghi rõ vào trí óc của chàng ...
Mấy tháng trời lặng lẽ trôi qua, năm vị Chưởng Môn tuyệt nhiên không một tin tức ...
đột nhiên, giữa đêm nay họ lại thình lình xuất hiện với sắc diện dị thường, gây cho chàng một sự hồ nghi nan giải ...
Tinh thần hết sức mệt mỏi, Nam Vô Úy lạnh lẽo thốt:
- Sau khi bất hạnh sa chân vào sào huyệt của bọn U Minh Giáo, và bị giam riêng biệt mỗi người một nơi, vụ bạo biến nổi lên, chỗ giam cầm của chúng tôi bị sụp đổ, nên chúng tôi mới thoát được và chộp được một tên thuộc hạ của bọn U Minh Giáo, nhờ lời khai của tên ấy mà hai tôi mới hay rõ tự sự và lần mò đến đây!
Tử Lăng vội cất tiếng hỏi:
- Còn ba vị Chưởng Môn kia?
- Thực ra từ dạo ấy cho đến ngày thoát nạn, chúng tôi chưa từng gặp họ!
Lại có tiếng chân người đi đến.
Họ chưa kịp phản ứng, thì một bóng người gầy nhỏ thó, từ ngoài bay vụt vào như điện xẹt.
Khác lạ hơn hai vị đến trước, lão già với vóc dáng bé loắt choắt nhưng cực kỳ nhanh nhẹn, với gương mặt tươi như hoa, lão vòng tay vái chào tất cả:
- Kính chào chư vị đạo hữu, đêm nay chúng mình gặp gỡ nơi đây, thực là một điều may mắn vô cùng!
Phổ Vân Thiền Sư mừng rỡ kêu lên:
- Ồ! Công Dã Vô Vi đạo hữu, chúng tôi có lời chúc mừng cho vị Chưởng Môn Thanh Thành môn phái bình an thoát nạn!
Lão già vừa đến tức là Thanh Thành Chưởng Môn Công Dã Vô Vi, gật đầu mỉm cười:
- Hoàn toàn là do công đức của Lãnh Tâm Thần Ni, và Liên Tâm Sư Thái hai vị ni cô.
Chính nhờ họ mà hơn bảy tám chục vị võ lâm đồng đạo thoát khỏi Hiệp Lê Mật Cung, họ hiện đang được hai ấy lãnh đạo và thương nghị một tân kế hoạch.
Bồ Tâm Sư Thái vội ướm hỏi:
- Đạo hữu có biết U Minh Giáo Chủ hiện giờ ở đâu không nhỉ?
Công Dã Vô Vi nhanh nhẩu đáp:
- U Minh Giáo Chủ đấy à? Hành tung của bà ta làm cho bọn mình không thể ngờ nổi, bà ấy thống lãnh nhóm thuộc hạ đã thâm nhập vào Tử Vong Động mất rồi!
Tử Lăng vụt kêu lên:
- Theo tại hạ được biết thì Tử Vong Động đã được nhóm cận vệ thân tín của Ngũ Độc Thần Quân đóng kín cửa vào từ lâu kia mà!
Công Dã Vô Vi điềm nhiên đáp:
- Thực ra Tử Vong Động đã được đóng kín từ lâu, nhưng hãy còn một cửa ra vào cực kỳ bí mật. U Minh Giáo Chủ đã sớm biết cửa hang ấy, cho nên đến lúc nguy cấp, bà ta mới lợi dụng cửa bí mật, thâm nhập vào động để tạm yên thân.
Tử Lăng vụt nhớ sực lại cửa hang bí mật, mà dạo nào chàng và Nhất Thóc Dả Tẩu đã khám phá ra được.
Chàng vụt trầm giọng hỏi gặng:
- Công Dã tiền bối đã từng viếng qua Tử Vong Động rồi phải không?
Công Dã Vô Vi hơi ngập ngừng, đoạn mỉm cười đáp:
- Tất cả sự việc ấy, lão phu được nghe Lãnh Tâm Thần Ni và Liên Tâm Sư Thái kể lại!
Sau giây phút suy nghĩ, Tử Lăng lại hỏi tiếp:
- Phân đàn của U Minh Giáo được đặt ở Huyền Thiên Thiền Tự trong dải Hắc Lang Sơn, tại sao U Minh Giáo Chủ không chọn nơi ấy, lại đi chiếm cứ Tử Vong Động là có ý gì?
Công Dã Vô Vi mỉm cười đáp:
- Bà ta cũng có ý định ấy, nhưng vừa đến nơi, mới phát giác ra rằng nơi ấy đã bị bà Tiết Hoa Diễm và lão Nam Cung Minh chiếm mất rồi!
Phổ Vân Thiền Sư vội xen vào hỏi:
- Liên Tâm và Lãnh Tâm hai vị sư thái hiện giờ ở đâu, xin đạo hữu cho biết!
Công Dã Vô Vi nhanh nhẩu đáp:
- Hai vị ni cô ấy hiện đang ở trong Thủy Vân Động, địa điểm cách đây không xa. Không giấu gì chư vị, lão phu được sự ủy thác của hai ni cô, có lời mời chư vị đến đấy để thương nghị việc diệt trừ bọn vi cánh còn sót lại của U Minh Giáo.
Cả bọn đưa mắt nhìn nhau, không ai bảo ai, họ khẽ gật đầu.
Tử Lăng suy nghĩ giây lâu, chàng đưa mắt hội ý cùng Phổ Vân Thiền Sư, hai người đồng có một cảm giác như nhau, đến đấy sẽ xem.
Bọn đồng kẻ trước người sau bước khỏi ngôi phế tự dưới sự hướng dẫn của Công Dã Vô Vi nhắm Thủy Vân Động thẳng tiến!
Do sự tình cờ, chàng gõ cửa cổng chùa, thật ra chàng chưa được thông báo về ám hiệu của nhánh tùng. Gặp hai vị Chưởng Môn, chàng rất đỗi hân hoan, vội vã cung tay vái chào:
- Hân hạnh gặp lại hai vị đã an toàn thoát hiểm, còn những vị kia đâu?
Phổ Vân Thiền Sư đem tự sự khái lược thuật lại cho Tử Lăng và thăm hỏi cảnh thoát nạn của chàng ...
Tử Lăng cũng đem cuộc tao ngộ thuật sơ qua, tự nhiên chàng không đề cập đến việc bỏ đi của Tâm Mỹ và Thu Lăng cho đến việc bị rơi vào tay của Nam Bắc Nhị Quái và bọn thuộc hạ của Hoa Trung Tú.
Có tiếng chân người đi đến, ba người giật mình quay lại. Một lão già ốm, cao cùng một vị hòa thượng lùn béo châm hẩm bước vào.
Phổ Vân Thiền Sư mừng rỡ cất tiếng vái chào:
- A di đà phật! Kính chào lưỡng vị đã bình yên thoát hiểm!
Hai vị vừa đến không xa lạ mấy đối với Tử Lăng.
Lão gầy là Hoa Sơn Chưởng Môn Nam Vô Úy, và hòa thượng béo là Nga Mi Chưởng Môn Thiên Ly Thiền Sư. Một điều làm cho chàng kinh dị không ít, là thần sắc của hai vị ấy có vẻ khác thường, mặt của họ trầm ngâm, lạnh lùng như hai pho tượng đá.
Chợt nom thấy Tử Lăng, hai người bất giác giật mình biến sắc, nhưng chỉ thoáng qua thôi, họ lại tu chỉnh ngay sắc diện.
Mấy tháng trước đây, cuộc thám hiểm đầu tiên vào mộ phần Túy Tâm Tiên Tử, cảnh tượng của năm vị Chưởng Môn bị sa vào cơ quan của U Minh Giáo Chủ còn ghi rõ vào trí óc của chàng ...
Mấy tháng trời lặng lẽ trôi qua, năm vị Chưởng Môn tuyệt nhiên không một tin tức ...
đột nhiên, giữa đêm nay họ lại thình lình xuất hiện với sắc diện dị thường, gây cho chàng một sự hồ nghi nan giải ...
Tinh thần hết sức mệt mỏi, Nam Vô Úy lạnh lẽo thốt:
- Sau khi bất hạnh sa chân vào sào huyệt của bọn U Minh Giáo, và bị giam riêng biệt mỗi người một nơi, vụ bạo biến nổi lên, chỗ giam cầm của chúng tôi bị sụp đổ, nên chúng tôi mới thoát được và chộp được một tên thuộc hạ của bọn U Minh Giáo, nhờ lời khai của tên ấy mà hai tôi mới hay rõ tự sự và lần mò đến đây!
Tử Lăng vội cất tiếng hỏi:
- Còn ba vị Chưởng Môn kia?
- Thực ra từ dạo ấy cho đến ngày thoát nạn, chúng tôi chưa từng gặp họ!
Lại có tiếng chân người đi đến.
Họ chưa kịp phản ứng, thì một bóng người gầy nhỏ thó, từ ngoài bay vụt vào như điện xẹt.
Khác lạ hơn hai vị đến trước, lão già với vóc dáng bé loắt choắt nhưng cực kỳ nhanh nhẹn, với gương mặt tươi như hoa, lão vòng tay vái chào tất cả:
- Kính chào chư vị đạo hữu, đêm nay chúng mình gặp gỡ nơi đây, thực là một điều may mắn vô cùng!
Phổ Vân Thiền Sư mừng rỡ kêu lên:
- Ồ! Công Dã Vô Vi đạo hữu, chúng tôi có lời chúc mừng cho vị Chưởng Môn Thanh Thành môn phái bình an thoát nạn!
Lão già vừa đến tức là Thanh Thành Chưởng Môn Công Dã Vô Vi, gật đầu mỉm cười:
- Hoàn toàn là do công đức của Lãnh Tâm Thần Ni, và Liên Tâm Sư Thái hai vị ni cô.
Chính nhờ họ mà hơn bảy tám chục vị võ lâm đồng đạo thoát khỏi Hiệp Lê Mật Cung, họ hiện đang được hai ấy lãnh đạo và thương nghị một tân kế hoạch.
Bồ Tâm Sư Thái vội ướm hỏi:
- Đạo hữu có biết U Minh Giáo Chủ hiện giờ ở đâu không nhỉ?
Công Dã Vô Vi nhanh nhẩu đáp:
- U Minh Giáo Chủ đấy à? Hành tung của bà ta làm cho bọn mình không thể ngờ nổi, bà ấy thống lãnh nhóm thuộc hạ đã thâm nhập vào Tử Vong Động mất rồi!
Tử Lăng vụt kêu lên:
- Theo tại hạ được biết thì Tử Vong Động đã được nhóm cận vệ thân tín của Ngũ Độc Thần Quân đóng kín cửa vào từ lâu kia mà!
Công Dã Vô Vi điềm nhiên đáp:
- Thực ra Tử Vong Động đã được đóng kín từ lâu, nhưng hãy còn một cửa ra vào cực kỳ bí mật. U Minh Giáo Chủ đã sớm biết cửa hang ấy, cho nên đến lúc nguy cấp, bà ta mới lợi dụng cửa bí mật, thâm nhập vào động để tạm yên thân.
Tử Lăng vụt nhớ sực lại cửa hang bí mật, mà dạo nào chàng và Nhất Thóc Dả Tẩu đã khám phá ra được.
Chàng vụt trầm giọng hỏi gặng:
- Công Dã tiền bối đã từng viếng qua Tử Vong Động rồi phải không?
Công Dã Vô Vi hơi ngập ngừng, đoạn mỉm cười đáp:
- Tất cả sự việc ấy, lão phu được nghe Lãnh Tâm Thần Ni và Liên Tâm Sư Thái kể lại!
Sau giây phút suy nghĩ, Tử Lăng lại hỏi tiếp:
- Phân đàn của U Minh Giáo được đặt ở Huyền Thiên Thiền Tự trong dải Hắc Lang Sơn, tại sao U Minh Giáo Chủ không chọn nơi ấy, lại đi chiếm cứ Tử Vong Động là có ý gì?
Công Dã Vô Vi mỉm cười đáp:
- Bà ta cũng có ý định ấy, nhưng vừa đến nơi, mới phát giác ra rằng nơi ấy đã bị bà Tiết Hoa Diễm và lão Nam Cung Minh chiếm mất rồi!
Phổ Vân Thiền Sư vội xen vào hỏi:
- Liên Tâm và Lãnh Tâm hai vị sư thái hiện giờ ở đâu, xin đạo hữu cho biết!
Công Dã Vô Vi nhanh nhẩu đáp:
- Hai vị ni cô ấy hiện đang ở trong Thủy Vân Động, địa điểm cách đây không xa. Không giấu gì chư vị, lão phu được sự ủy thác của hai ni cô, có lời mời chư vị đến đấy để thương nghị việc diệt trừ bọn vi cánh còn sót lại của U Minh Giáo.
Cả bọn đưa mắt nhìn nhau, không ai bảo ai, họ khẽ gật đầu.
Tử Lăng suy nghĩ giây lâu, chàng đưa mắt hội ý cùng Phổ Vân Thiền Sư, hai người đồng có một cảm giác như nhau, đến đấy sẽ xem.
Bọn đồng kẻ trước người sau bước khỏi ngôi phế tự dưới sự hướng dẫn của Công Dã Vô Vi nhắm Thủy Vân Động thẳng tiến!